Convertor: Vovo
Editor: Hyna Nguyễn
Diệp Oản Oản ngâm nước đá thật lâu, lạnh đến độ run lẩy bẩy mới bò ra.
Từ khi trọng sinh tới nay cô chưa có chịu qua loại tra tấn như thế này lần nào, bây giờ cô cũng thật là liều mạng khi làm điều này mà.
Sau đó khi trở lại phòng khách, Diệp Oản Oản đem đồ đạc mà mình mấy ngày nay đã chuẩn bị xong toàn bộ thu dọn lại hết, sau đó nhét vào trong một chiếc vali hành lý to, lôi kéo trở về Cẩm Viên.
Khi cô đón xe đến Cẩm Viên thì đã là đêm khuya.
Diệp Oản Oản đưa vali trong tay giao cho người giúp việc mang lên trên lầu, sau đó hỏi: “Cửu gia trở về chưa?”
“Dạ Oản Oản tiểu thư, còn chưa có.” Người giúp việc trả lời.
Diệp Oản Oản nghe vậy, nhất thời chân mày nhíu chặt.
Vì hạng mục này, trong suốt thời gian ba năm Tư Dạ Hàn cơ hồ đều liên tục làm việc với cường độ cao, khoảng thời gian gần đây, càng bởi vì gần thời điểm mấu chốt, cho nên mỗi ngày đều phải làm thêm, giờ giấc ngủ nghĩ cũng đều không được bảo đảm.
Chẳng qua Diệp Oản Oản vẫn nhìn chằm chằm anh, tận dụng mọi thứ cũng như mọi cơ hội mới có thể trói buộc được anh theo ý cô một chút mà thôi.
Cô biết rõ thân thể của Tư Dạ Hàn, biết rõ nếu anh vẫn tiếp tục như vậy thì thân thể sẽ chuyển biến xấu hơn, nhưng cô lại không có cách nào ngăn cản lại được…
Diệp Oản Oản nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3135958/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.