Convertor: Vovo
Editor: Hyna Nguyễn
————————-
Ăn sáng xong, đoàn người chuẩn bị ổn thỏa, bắt đầu lên đường.
Đảo mắt đã qua hai ngày, dọc theo đường đi đều khá yên ổn, không có chút khác thường nào.
Lần này đi theo có hai nhóm người, một nhóm ở trong bóng tối, một nhóm được Lưu Ảnh dẫn đầu ở ngoài sáng.
Thật ra thì đối với chuyền đi lần này có sự chuẩn bị đã vô cùng đầy đủ, huống chi lấy thân phận địa vị bây giờ của Tư Dạ Hàn, làm gì có ai dám liều mạng ở trên đầu con cọp làm bậy.
Cho nên lần này Tư Dạ Hàn đi ra ngoài, chẳng qua chỉ được xem như một lần đi công tác không thể bình thường hơn được mà thôi, không có người nào cảm thấy sẽ xảy ra chuyện bất trắc gì cả.
Chỉ có Diệp Oản Oản, càng đến gần đến chỗ cần đến, trái tim liền căng thẳng càng nhiều.
Với số lượng người được bố trí như vậy, quả thật không có khả năng có nguy hiểm, nhưng người nào có thể ngờ tới được chuyện nhóm người này sẽ gặp phải …
Trong xe.
Diệp Oản Oản nhìn người đàn ông bên cạnh mình sắc mặt hơi trắng bệch nói: “Cục cưng à, anh xác định không cần thêm nhiều người hơn nửa sao? Ít người như vậy em luôn cảm thấy trong lòng hoang mang, cảm thấy có thể sẽ xảy ra chuyện! Anh tin tưởng em đi! Trực giác của em thực sự rất chính xác đấy!”
Lời nói giống vậy, hai ngày nay Diệp Oản Oản đã nói vô số lần.
Mặc dù cô biết bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3135943/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.