Convertor: Vovo
Editor: Hyna Nguyễn
Betaer: Anh Kiều + CN
————————-
Vào lúc này Eugene đã vô cùng hối hận, hối hận chính mình mới vừa rồi lại quá manh động nhất thời lại đi mạo hiểm.
Nhưng lúc này dù nói gì hay làm gì cũng đều không kịp nữa rồi.
Vì vậy, Eugene lập tức quay sang Cừu Hồng Hải mở miệng nói: “Lão đại, dù bọn họ là người của Death Rose thì thế nào? Bọn họ đã ẩn náo suốt mười năm nay, ai mà biết được thực lực của bọn họ bây giờ có giỏi như trước đây nữa không? Nói không chừng nảy giờ chỉ làm bộ làm tịch mà thôi! Chúng ta cùng nhau tiến lên! Nhất định có thể tiêu diệt được bọn hắn! Đến lúc đó há chẳng phải là danh tiếng đại thắng của chúng ta càng thêm vang dội hay sao?”
Một đám thuộc hạ đứng sau lưng Oản Oản nghe đến đó, giống như đã nghe được chuyện gì đó cực kỳ buồn cười, quay sang nhìn nhau cười lớn.
“Ha ha ha ha ha… Chủ tử người nói không sai… Thật sự là đã lâu rồi chúng ta chưa từng gặp qua chuyện thú vị như vậy!”
“Chẳng phải bây giờ bọn họ muốn biết thực lực của Death Rose lúc này sao? Không bằng bây giờ chúng ta cùng bọn họ chơi đùa một chút đi!”
“Đừng đùa một cái liền chết hết nha! Phải sống thì mới có trò vui tiếp theo được nha!”
Tiếng cười chói tai điên cuồng của những người đó, vang dội cả một vùng, khiến cho xương cốt người nghe phát rét.
Lúc này Cừu Hồng Hải dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3135909/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.