Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---------------------------------------------
Hiện tại có...
Nương theo âm thanh trong trẻo lạnh lùng của Tư Dạ Hàn vang lên, trong ám thất đầy khí tức âm lãnh máu tanh bỗng trở nên tĩnh mịch, không hề có một âm thanh nào. Tất cả các tộc lão không ai dám nói một câu.
Tư Minh Vinh chân mày nhíu chặt, cuối cùng cũng lại không tiếp tục phản bác nữa.
Nói cho cùng, lần này đúng là bọn họ không chiếm lý...
Nếu như là Tư Dạ Hàn vì một nữ nhân nhiễu loạn trật tự gia tộc, hắn tất nhiên sẽ muốn ngăn cản. Nhưng bây giờ nữ nhân này đã điều dưỡng tốt thân thể của gia chủ, chẳng khác gì đã cứu cả gia tộc bọn họ.
Những tộc lão khác rối rít rúc ở trong góc, toàn bộ cũng đều lựa chọn giả chết. Cách làm của gia chủ mặc dù có chút quá khích, nhưng bọn hắn lần này quả thật không có lập trường gì để nói.
Huống chi... Ai dám...
Tư Minh Lễ lần này, sợ là thực sự xong rồi...
Có tộc lão sợ hãi phát hiện trên ngực của mình còn đang đeo bông hoa cúc trắng Tư Minh Lễ thay bọn họ chuẩn bị cho tang lễ lúc trước, vào lúc này vội vàng lẳng lặng run rẩy kéo xuống.
"Tư Dạ Hàn! Ngươi dám!!!"
Tư Minh Lễ vẻ mặt không cách nào tin tưởng, không thể tin được Tư Dạ Hàn lại thực sự dám làm như vậy!
"Tiểu tử thúi, đừng quên ban đầu khi phụ thân ngươi chết rồi, là ai đã chống giữ Tư gia! Hiện tại đôi cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134953/chuong-882.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.