Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
Đêm khuya.
Tư Minh Lễ cùng gia nhân trốn ra nước ngoài. Đừng nói là Nhiếp gia, chỉ riêng Tư Dạ Hàn bên này cũng đã đủ khiến cho bọn họ bể đầu sứt trán.
May mắn là bọn họ cũng đủ cẩn thận, một mực âm thầm thao túng không hề ra mặt, nếu không tất cả mọi người bọn họ đều đã phải chôn ở nơi đó.
"Đáng chết, nữ nhân kia vận khí thật tốt!" Tư Minh Lễ mặt đầy tức giận.
"Cha, việc cần thiết trước mắt là lưu lại thực lực, chỉ cần có Eric tiên sinh, chúng ta sớm muộn gì cũng có thể đông sơn tái khởi!" Tư Dật Khiêm khuyên nhủ.
"Đi!" Tư Minh Lễ cắn răng, cuối cùng vẫn không cam lòng bước chân vào trong trực thăng.
Nhìn Đế Đô phía dưới càng ngày càng xa, đáy mắt là một vẻ âm trầm u ám.
Tư Dạ Hàn, còn có cái con tiểu tiện nhân kia... Hắn sớm muộn cũng sẽ trở lại!
...
Nước M.
Bên trong căn phòng khách sạn ‘president suite’ lớn như vậy là một mảnh thanh lãnh yên tĩnh.
Tư Dạ Hàn ngồi ở trên ghế sa lon, trên trán là một vẻ trầm tư.
Một thanh niên mặc tây trang màu đen, thần sắc nghiêm túc đứng ở trước người nam nhân báo cáo: "Phu nhân đã trở lại Hồng Hoa Tiểu Lâu, trước khi người của chúng ta chạy tới, nàng cũng đã rời đi. Có có một cỗ thế lực khác xuất hiện giúp phu nhân, bất quá tạm thời vẫn còn không thể tra rõ lai lịch cỗ thế lực kia, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134877/chuong-920.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.