Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
Diệp Oản Oản: "Nếu như có chỗ nào không quen, nhất định phải nói cùng mẹ nha!"
Nhiếp Đường Tiêu: "Vâng."
Tiếp đó, Diệp Oản Oản liền không biết mình nên nói cái gì, làm cái gì.
Nàng người mẹ này, có phải là quá mức không xứng với danh xưng hay không?
"Đúng rồi, Đường Đường, mẹ đi lấy cho con chút ít trái cây nha!"
Diệp Oản Oản vội vàng đi vào trong phòng bếp.
"Chủ nhân, ngài cần gì, để tôi chuẩn bị là được rồi!" Mập mạp lập tức ân cần không dứt mà mở miệng.
Diệp Oản Oản: "Không cần đâu, lấy cho ta một quả táo là được."
"Được rồi, có ngay." Mập mạp lập tức chọn cho Diệp Oản Oản một quả đẹp nhất.
Diệp Oản Oản nhận lấy trái táo, cầm một con dao gọt trái cây, sau đó quay lại bên cạnh bàn ăn.
"Đường Đường, mẹ gọt vỏ cho con nha...!"
Diệp Oản Oản nói xong, liền căn cứ theo phương pháp mình từng thấy qua trên mạng, từng đao từng đao đem trái táo khắc thành hình dáng con thỏ nhỏ nhỏ ngây thơ, sau đó từng con từng con một đặt trên dĩa sứ màu trắng.
Từng con thỏ nhỏ làm thành một vòng tròn, nhìn qua phi thường đồng thú đáng yêu.
"Đường Đường, ăn trái cây đi!"
Nhiếp Đường Tiêu nhìn dĩa trái cây được cắt thành hình con thỏ nhỏ, vẻ mặt tựa hồ có hơi phức tạp, "Mẹ, con không phải là tiểu hài tử 2, 3 tuổi!"
Diệp Oản Oản: "..."
Ách... Cho nên, 4, 5 tuổi chẳng lẽ liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134866/chuong-926.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.