Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
Nhiếp Vô Danh nuốt nước miếng cái ực, vô cùng giật mình nhìn chằm chằm tiểu thiên sứ trước mắt nhu thuận nghe lời, đáng yêu hiểu chuyện, vừa ấm áp lại thân thiết, quấn người miệng lại ngọt.
"Tôi... Tổ tông à, ngươi...ngươi không sao chứ? Ngươi làm sao lại biến thành như vậy? Ngươi đừng làm ta sợ nha!"
Nhiếp Đường Tiêu mặc quần áo ngủ tiểu hổ hoạt hình lông xù, nắm vạt áo của mẹ, mặt không thay đổi mà mở miệng: "Con vốn chính là bộ dáng này, có vấn đề gì hả cậu?"
Nhiếp Vô Danh: "..."
What?
Nhiếp Vô Danh cảm giác mình cũng sắp bị chơi đùa đến chết rồi, "Không phải nha, làm sao có thể, ngươi rõ ràng..."
Nhiếp Vô Danh lời còn chưa dứt, đã bị ngắt lời...
Nhất Chi Hoa: "Đúng!"
Thần Hư đạo nhân: "Không sai!
Ngoại quốc dời gạch: "Vốn chính là bộ dáng này!"
Nhất Chi Hoa: "Một mực đều nhu thuận nghe lời, đáng yêu hiểu chuyện!"
Thần Hư đạo nhân: "Vừa ấm lại thân thiết, quấn người miệng lại ngọt!"
Ngoại quốc dời gạch: "Là tiểu thiên sứ!"
Băng Sơn Nam: "..."
Nhiếp Vô Danh: "...!!!" Mịa! Mấy cái thằng nhóc con này! Lại bán hắn!
Diệp Oản Oản nghe vậy nhất thời mặt đầy vẻ kiêu ngạo, "Tôi đã nói rồi! Đường Đường vốn chính là tiểu thiên sứ nha!"
Nhiếp Đường Tiêu ở một bên nghe vậy, con ngươi đen nhánh trong suốt, không dễ dàng phát giác sáng lên một cái.
Trong phòng khách.
Nhiếp Đường Tiêu ngồi ở trên ghế sa lon, nhóm 5
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134827/chuong-945.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.