Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
Vui vẻ nói xong câu "Chào buổi sáng", Diệp Oản Oản nhất thời trợn tròn mắt.
Bởi vì một lớn một nhỏ toàn bộ đều nhìn về phía mình.
Rất rõ ràng, Đường Đường nhất định là một Bảo Bảo, nhưng mà, nàng bình thường đối với cục cưng Tư Dạ Hàn của mình, cũng gọi là Bảo Bảo nha...
Diệp Oản Oản đầu tiên nhìn về phía tiểu bao sữa mới vừa tỉnh ngủ.
Gào, Bảo Bảo thật đáng yêu! Quả thực là không đỡ được!
Diệp Oản Oản vừa nhìn về phía Tư Dạ Hàn bên cạnh...
Lại nói... Hình ảnh mỹ nhân mới vừa tỉnh dậy, lực sát thương cũng đủ hung tàn à nha!
Trọng điểm là hai người đối với tiếng xưng hô này, tựa hồ có vẻ vô cùng quan tâm…
Không phải chỉ là một cách gọi thôi sao, tại sao lại thế chứ?
Làm sao mà ngay cả phương diện này, một lớn một nhỏ này cũng tương tự nhau đến như vậy?
Sau một trận chiến trời long đất lở ở trong đầu, Diệp Oản Oản quả quyết hướng về phía tiểu bao sữa siêu cute nhìn lại, đưa tay xoa xoa đầu của tiểu gia hỏa, sau đó mở miệng nói, "Bảo Bảo, chào buổi sáng, tối hôm qua con ngủ có ngon không?"
Tiểu “Bảo Bảo” bị Diệp Oản Oản sờ đầu, nhất thời giống như đóa hoa hướng dương nhỏ vậy, trong nháy mắt dụi dụi, trong đôi mắt trong suốt sáng ngời tràn đầy vẻ mừng rỡ.
Cậu bé cọ cọ bàn tay của Diệp Oản Oản, sau đó dùng sức gật mạnh cái đầu nhỏ, "Vâng ạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134779/chuong-970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.