Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
Diệp Oản Oản nghe được tiếng “cha” này, trái tim nhỏ nhất thời bị rung động một chút.
Ai nha, Đường Đường rốt cuộc gọi Tư Dạ Hàn là cha!
Tại sao lại cảm thấy vui vẻ và yên tâm như vậy cơ chứ!
Lâm Khuyết nhìn một nhà ba người ôn nhu ngọt ngào ở phía đối diện, bắt đầu hoài nghi, mình rốt cuộc là tới nơi này để làm gì?
Tìm ngược sao…?
Cho nên, đứa nhỏ này rốt cuộc là từ nơi nào nhô ra?
Lâm Khuyết chủ yếu là vì muốn làm rõ ràng vấn đề này nên mới tới, nhưng bây giờ lại phải kìm nén không thể hỏi, quả thực là ngược tâm tức phổi.
Còn có một chuyện vô cùng trọng yếu, Cửu ca, anh làm sao lại có thể mặc loại này quần áo này đi ra đường cơ chứ!?
Hình tượng anh lập ra trong lòng em cũng đã muốn đổ sập rồi đấy...
Diệp Oản Oản ngồi ở đối diện, không nói gì, nhìn biểu tình của Lâm Khuyết thay đổi không ngừng y như đèn kéo quân.
"Cửu ca, đây thật sự là con của anh sao?" Ánh mắt của Lâm Khuyết đảo đi đảo lại trên hai người, một lớn một nhỏ.
Tư Dạ Hàn sắc mặt trong trẻo lạnh lùng, ngẩng đầu lên, nhìn hắn một cái, "Có vấn đề gì sao?"
Lâm Khuyết: "Không có vấn đề sao?"
Diệp Oản Oản liếc hắn một cái, "Con trai của tôi cùng A Cửu mà thôi, có cần thiết phải ngạc nhiên như vậy sao?"
Lâm Khuyết đã bị hai người này làm cho bối rối:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134764/chuong-976.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.