Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Vì vậy, Cung Húc lại thử một lần.
Cung Húc lần sau lại tốt hơn lần trước, nhưng vẫn không đủ, vẫn không đạt tới yêu cầu của Diệp Oản Oản, luôn cảm thấy còn thiếu một thứ gì.
Nàng hy vọng Cung Húc có thể lộ ra tâm tình còn “cùng hung cực ác” hơn cả tên côn đồ kia, là một tâm tình gần như điên cuồng!
Số lần càng nhiều, Cung Húc đã bắt đầu giãy nảy lên, "Tôi đã đủ hung mà! Còn muốn hung thế nào nữa! Người ta hung dữ lắm rồi đấy!"
Diệp Oản Oản trầm ngâm chốc lát, đem một mình Cung Húc gọi qua một bên, "Qua đây."
"Vâng..." Cung Húc lộc cộc đi qua cùng nàng.
Diệp Oản Oản hơi suy tư, sau đó nhìn về phía Cung Húc mở miệng nói, "Hiện tại, cậu nhắm mắt lại, sau đó nghe theo lời của tôi, tưởng tượng một chút. Cậu đang ở trong rừng rậm nguyên thủy đặc huấn, chỉ cho phép mang theo một miếng bánh bích quy, phải kiên trì trong thời gian một tháng. Cậu gắng gượng chịu đựng qua 29 ngày, thời điểm ngày thứ 30 rốt cục không chịu đựng nổi nữa, chuẩn bị lấy ra ăn, nhưng vào lúc này, miếng bánh bích quy này lại bị côn đồ đoạt lấy, sau đó, cậu muốn làm cái gì?"
Cung Húc: "Giết!! Chết!! Hắn!!!"
Diệp Oản Oản: "... Rất tốt."
Lần này, Cung Húc hoàn mỹ thông qua.
Diễn viên nhân vật phản diện là một viên lính già giải ngũ, thời điểm cùng Cung Húc diễn mấy lần trước đó, cũng còn lưu lại đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134478/chuong-1119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.