Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Hạng Kiệt: "Được rồi Chử tổng, tôi hiểu mà! Chuyện này tôi sẽ đem kết khả năng để hoàn thành!"
Chử Hồng Quang không yên tâm, lại tăng thêm một câu, "Bất kể Hoàng Thiên ra giá bao nhiêu, cậu cứ việc ép bọn họ! Buổi lễ trao giải vừa kết thúc lập tức đi làm ngay!"
Hạng Kiệt: "Vâng.."
Nghe được đối thoại của Chử Hồng Quang cùng cao tầng công ty, một bên Thái Dũng Thắng líu ríu mở miệng, "Cậu, chi bằng, chuyện này để tôi đi cho? Tôi nhất định giúp ngài làm xong!"
Chử Hồng Quang nhất thời hạ thấp giọng rống giận, "Ngươi câm miệng cho lão tử! Chuyện này ngươi dám nhúng tay, liền cút ra khỏi công ty cho ta! Phế vật vô dụng!"
Thái Dũng Thắng mặt đầy ủy khuất: "Tôi... Tôi làm sao lại phế vật? Dầu gì cũng cầm được một giải người mới xuất sắc nhất..."
"Ngươi còn dám nói!" Chử Hồng Quang thiếu chút nữa bị tức chết.
Hạng Kiệt yên lặng không nói, tận lực giảm bớt cảm giác mình có tồn tại, không muốn dính líu tới cuộc cãi vã của hai người này.
Bất quá, hắn ngược lại lại rất đồng tình với Chử Hồng Quang. Dù sao ban đầu Diệp Bạch vẫn là do ông ta tự mình phá cách cho trúng tuyển.
Mặc dù ngay từ đầu là vì muốn kiềm chế Chu Văn Bân, nhưng không nghĩ đến lại là một nhân tài khó kiếm, Quang Diệu Truyền Thông dưới sự dẫn dắt của cậu ta càng ngày càng tốt.
Đối với một công ty mà nói, nhân tài quá trọng yếu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134430/chuong-1165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.