Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Giang Yên Nhiên suy nghĩ một chút, nghiêm chỉnh mà nói, chắc là từ lúc mình còn học lớp 12, cũng đã đáp ứng sẽ đi theo Oản Oản rồi.
Vì vậy trả lời, "Thời điểm tôi còn học cấp 3..."
Như vậy tính tới, còn sớm hơn cả Lạc Thần…
Cung Húc nhất thời giống như sấm sét giữa trời quang, "Mẹ nó! Cấp 3? Lúc ấy cô còn vị thành niên mà!"
Nói xong, vô cùng đau đớn hướng về Diệp Oản Oản nhìn lại, giống như đang nhìn một người đàn ông hoa tâm phụ bạc, "Diệp ca ca, làm sao anh lại có thể như vậy!?"
Diệp Oản Oản bất đắc dĩ mở miệng: "Được rồi, không được quậy nữa! Mặc dù Yên Nhiên biết tôi khá sớm, nhưng lại vào nghề muộn, vẫn là tiểu sư muội, cậu nên có chút dáng vẻ của sư huynh."
Cung Húc cảm thấy tim vỡ thành mảnh vụn, lại bể thành bột phấn.
Diệp ca có niềm vui mới, hắn sắp thất sủng rồi...
Phí Dương nhíu mày, nhìn về phía Cung Húc một cái, tiến tới bên tai Hàn Thiên Vũ nhỏ giọng chê hỏng bét, "Thiên Vũ, cậu nói xem Cung Húc đây là cái phản ứng quỷ quái gì? Có một tiểu sư muội mới tới xinh đẹp như vậy, không phải hẳn là nên cao hứng mới đúng hả? Sao lại nhìn cứ y như là gặp tình địch là thế nào! Người không biết còn tưởng rằng cậu ta và Diệp Bạch là tình nhân nữa đấy!"
Hàn Thiên Vũ nghe vậy nhìn về phía Phí Dương, hơi nhíu mày: "Dương ca, chớ nói nhảm."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134418/chuong-1171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.