Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
"Sáu người ăn có 100 đồng tiền, còn đòi ăn thịt? Ăn thì ăn, không ăn thì cút đi!" Ông chủ tiệm ăn lớn tỏ vẻ đầy khinh bỉ liếc qua mấy người Nhiếp Vô Danh và Nhất Chi Hoa, xoay người rời đi.
Băng Sơn Mỹ Nam: "..."
"Đội trưởng, lần này tôi sẽ không cùng các anh trở về, bên này còn có chút chuyện cần phải làm, chờ tôi xử lý xong lại nói." Phong Huyền Diệc mở miệng nói.
"Cậu không trở về? Không quay về thì nói sớm chứ, vé máy bay của cậu tôi cũng đều đã mua rồi..." Nhiếp Vô Danh sửng sốt một chút.
"Khi nào quay về, nhớ đem tiền chuyển lại vào tài khoản ngân hàng của tôi, đi trước đây!" Dứt lời, Phong Huyền Diệc xoay người rời đi.
Nửa giờ sau khi Phong Huyền Diệc rời đi, ông chủ tiệm ăn mới đem thức ăn mang lên đủ.
"Tôi không phải là cho cậu 200 đồng tiền, bảo cậu chuẩn bị chút thức ăn ngon, cậu con mịa nó xem thử đây là cái thứ đồ chơi gì?" Nhiếp Vô Danh nhìn về phía Thần Hư đạo nhân.
"Ặc... Đội trưởng, tôi đã đặt phần ăn trị giá 200 cơ mà! Không sai mà! Đây chính là phần ăn trị giá 200 tệ!" Thần Hư đạo nhân thề son thề sắt, một tờ giấy 100 tệ “nào đó” bị hắn thọc tay nhét sâu hơn vào trong quần, mặt không đỏ hơi thở không gấp.
"Chửi thề một tiếng, ông chủ này cũng quá gian dối..." Nhiếp Vô Danh không hề biết số tiền đã bị Thần Hư đạo nhân biển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134287/chuong-1235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.