Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Nghe lời nói này, trong lòng Diệp Oản Oản nhất thời có cân nhắc, Tư Dạ Hàn…nhất định liền ở chỗ này!! Anh ta đi Độc Lập Châu!
"Chúng tôi là bằng hữu Hoa quốc của cậu ta..." Nhiếp Vô Danh bỗng nhiên nói chen vào.
"Cái gì... Hoa quốc?" Giọng nữ kinh ngạc, không cho Diệp Oản Oản thời gian phản ứng, trong nháy mắt cúp điện thoại.
"Hoa quốc thì thế nào? Có ý gì?" Nhiếp Vô Danh mặt đầy mộng bức.
Đừng nói là Nhiếp Vô Danh, chính Diệp Oản Oản trong lòng cũng kinh ngạc, đối phương đối với Hoa quốc, dường như cực kỳ bài xích...
...
Diệp Oản Oản cũng không nói nhiều, mà lại tiếp tục gọi một cuộc điện thoại.
"Tút…tút… tút…"
Lần này, từ trong điện thoại truyền tới âm thanh máy bận.
Mà chỉ trong chốc lát sau, Diệp Oản Oản tiếp tục thử cố gắng liên lạc, không ngừng gọi cho số điện thoại kia.
Nhưng mà, cuối cùng lại kết thúc bằng tiếng “thuê bao quý khách vừa gọi…” để chấm dứt.
"Hoa quốc cùng bọn họ có thâm cừu đại hận gì...??" Thần Hư đạo nhân mặt đầy kinh ngạc.
"Đừng gọi nữa, đối phương hiển nhiên không muốn kết nối với điện thoại của Hoa quốc! Dù cô có gọi cháy pin điện thoại của tôi, gọi cho tới khi máy thành phế liệu, phỏng chừng cũng không gọi được." Nhiếp Vô Danh nhìn về phía Diệp Oản Oản, mở miệng nói.
Đối với chuyện này, thần sắc Diệp Oản Oản rất là bất đắc dĩ. Đúng như Nhiếp Vô Danh nói, điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134276/chuong-1241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.