Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Cung Húc mặt đầy mờ ám tiến tới bên tai Lạc Thần nhỏ giọng thầm thì, "Tên ngốc, cậu có cảm thấy Diệp ca có chỗ nào đó không giống nhau hay không?"
Lạc Thần nhìn hắn một cái: "Không có."
Diệp ca chính là Diệp ca, có thể có chỗ nào không giống nhau?
Cung Húc: "Rõ ràng khí chất thay đổi nha! Nguyên lai mứt hoa nhỏ vốn là ngọt ngào ôn nhu, nhưng bây giờ Diệp ca... Hiện tại Diệp ca rõ ràng có nhiều hơn một cỗ bá vương chi khí. Y như là được giải trừ phong ấn, chẳng lẽ cậu không nhìn ra được sao?"
Lạc Thần: "Không hề!"
Cung Húc mặt đầy ghét bỏ, "Được rồi, loại nam nhân thẳng như sắt thép như cậu có thể nhìn ra được mới là gặp quỷ!"
Lạc Thần: "..."
Hắn xác định lời này của hắn không có vấn đề sao?
Cung Húc không lại tiếp tục để ý tới Lạc Thần, bạch bạch bạch chạy đến trước mặt Diệp Oản Oản, "Diệp ca Diệp ca, tối nay hai chúng ta song ca một bài chứ? Bài ‘Lúm đồng tiền’, cô cảm thấy thế nào? Hoặc là ‘không thể không yêu’, ‘người kéo thuyền yêu’, ‘hôm nay em muốn gả cho anh’?"
Diệp Oản Oản thần sắc hơi có chút bất đắc dĩ, ngồi xuống ở một bên trên ghế sa lon: "Các cậu hát đi."
Cung Húc nhíu mày một cái, "Diệp ca, thân thể cô không thoải mái sao? Hay là gặp phải chuyện gì?"
Diệp Oản Oản thần sắc hơi ấm lại, nhìn Cung Húc một cái, "Chỉ cần cậu ngoan ngoãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134272/chuong-1243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.