Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Trên đường đi đến sân bay, Diệp Oản Oản đang nhìn ngắm phong cảnh ngoài cửa sổ, đột nhiên phát hiện không đúng, không khỏi hơi hơi nhíu chân mày lên: "Bác tài, đây không phải là đường đi đến sân bay sao?"
Không bao lâu, xe taxi quẹo vào một cánh rừng, tài xế thần sắc sâu kín mở miệng cười nói: "Không phải là đường đi đến sân bay, là đường đi vào địa ngục."
Theo tiếng nói của tài xế phát ra, hàn quang trong mắt Diệp Oản Oản chợt lóe lên.
Không cho tài xế có thời gian kịp làm bất kỳ động tác gì, Diệp Oản Oản trong nháy mắt mở cửa xe, từ trên xe nhảy xuống.
Cùng lúc đó, cốp sau xe taxi bỗng nhiên bị một cước từ bên trong đá văng, từ bên trong, đi ra hai gã nam nhân mặc đồ đen.
Tốc độ của hai gã hắc y nhân, có vẻ như nhanh đến cực hạn, bất quá chỉ trong chốc lát, liền đem Diệp Oản Oản ngăn lại.
Không bao lâu, tài xế chậm rãi mở cửa xe, đi tới trước người Diệp Oản Oản.
Nhìn bộ dáng của tài xế vô cùng lạ mặt, bao gồm hai gã hắc y nhân trước mặt, Diệp Oản Oản cũng chưa từng thấy bao giờ.
"Tư Minh Lễ phái tới?" Diệp Oản Oản hơi nhíu mày, thử thăm dò mở miệng.
Nghe vậy, tài xế lại cười lạnh một tiếng: "Tư Minh Lễ? Không quen biết, xem ra, cừu gia của ngươi không ít nha."
"Các ngươi là người phương nào?" Diệp Oản Oản thu liễm tâm trạng lại.
"Sứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134218/chuong-1268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.