Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Đối với Không Sợ Minh cùng với “loại động vật” như Tóc Húi Cua ca, Diệp Oản Oản bây giờ cũng đã hiểu rõ đại khái.
Không Sợ Minh Chủ được gọi là Tóc Húi Cua ca, vậy nhất định là sẽ cực kỳ ngang ngược càn rỡ. Sau khi trở về, nếu như phát hiện ra những chi nhánh vốn thuộc về Không Sợ Minh làm phản, và các thế lực đối nghịch khiêu khích, làm sao có thể nhịn được? Nhất định sẽ là một lần đại thanh tẩy cùng chinh phạt!
"Còn có chuyện gì, ngày mai lại nói, tất cả đi xuống đi!" Diệp Oản Oản thấy có người còn muốn mở miệng, rất là không kiên nhẫn phất phất tay.
Nghe thấy lời ấy của Diệp Oản Oản, mọi người trố mắt nhìn nhau, nhưng Diệp Oản Oản đã mở miệng, bọn họ cũng không tiện nói thêm cái gì, chỉ có thể cáo lui rời đi.
Chỉ chốc lát sau, phòng hội nghị lớn như vậy, chỉ còn lại một mình Bắc Đẩu.
"Phong tỷ, đệ muốn báo cáo một chuyện với tỷ." Bắc Đẩu vô cùng tự nhiên ngồi ở bên người Diệp Oản Oản.
"Chuyện gì?" Diệp Oản Oản nói.
"Phong tỷ, trước đây khi tỷ vẫn chưa rời đi khỏi Không Sợ Minh, không phải là một mực để cho đệ tìm Cẩu Tạp Chủng à..." Bắc Đẩu cười nói.
Nghe lời nói này, Diệp Oản Oản sững sờ, danh tự này thật là có cá tính...
"Phong tỷ, đệ thấy chuyện này, hay là thôi đi! Chúng ta chịu thiệt một chút cũng không sao..." Bắc Đẩu nhìn Diệp Oản Oản.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134171/chuong-1294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.