Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
"Vào!"
Trên mặt Diệp Oản Oản khôi phục vẻ thanh lãnh.
Bắc Đẩu đi theo sau lưng Thất Tinh, cùng đi vào.
"Phong tỷ, tài liệu tỷ đã phê xong chưa?" Bắc Đẩu đi tới bên người Diệp Oản Oản, mở miệng hỏi.
"Có lời cứ nói!" Diệp Oản Oản mặt đầy vẻ không kiên nhẫn.
"Phong tỷ, từ khi nào tỷ lại chăm chỉ như vậy rồi, chi bằng thư giãn một chút đi! Tỷ lần này đi ra ngoài lâu như vậy, khẳng định học được rất nhiều nhiều kiểu mới đi! Biến một cái cho tụi đệ được mở mang tầm mắt nào, có được hay không?" Bắc Đẩu hưng phấn xoa xoa tay mở miệng nói.
Diệp Oản Oản cau mày, biến một cái? Biến cái gì? Biến thân sao?
"A, ảo thuật của Phong tỷ, không thể kém hơn so với mấy vị ảo thuật gia từ bên ngoài đi đến Độc Lập Châu kiếm tiền đâu nha!" Thất Tinh cũng mở miệng cười.
Nghe nói như vậy, trong lòng Diệp Oản Oản nhất thời hơi hồi hộp một chút.
Nguyên lai là ảo thuật...
Làm sao đang êm đẹp lại yêu cầu nàng thực hiện mấy trò ảo thuật?
Diệp Oản Oản không ngốc, trong lòng tự nhiên hiểu rõ, Thất Tinh lần này tới, lại là dò xét mình.
"Muốn xem ta làm ảo thuật, cũng không thành vấn đề!" Khóe mắt Diệp Oản Oản đảo quanh bốn phía, rất nhanh, cầm ly nước trên bàn lên, đem nước uống một hơi cạn sạch.
"Nhìn ly nước này xem." Lúc này, Diệp Oản Oản đem ly nước đưa cho Thất Tinh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134155/chuong-1303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.