Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Chính bởi vì, đau dài không bằng đau ngắn...
Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm một mâm đầy châu chấu chiên ngập dầu, không nói hai lời, cơ hồ dùng tốc độ nhanh nhất bình sinh, đem một mâm Phi Thiên Long ăn sạch.
Cố nén lại cảm giác buồn nôn chực trào ra, Diệp Oản Oản cười nói: "Thật ngon!"
Ngon cái con mịa nó!
"Hay là lại gọi thêm một phần? Phong tỷ bình thường đều ăn hai ba phần." Bắc Đẩu mở miệng nói.
Diệp Oản Oản: "..." Bắc Đẩu, có tin lão tử một quyền đánh cho nhà ngươi thành cái mền không, cái tên đại ngốc này!
Còn không đợi Diệp Oản Oản mở miệng nói chuyện, bỗng nghe một tiếng cười lạnh từ ngoài cửa truyền đến.
Một giây kế tiếp, cửa phòng ăn bị mở ra, mười mấy nam nhân, tràn vào bên trong.
Cầm đầu là một gã đàn ông trung niên mặc âu phục, đeo một cặp mắt kiếng gọng vàng.
"Minh chủ đại nhân, ngài còn chưa chết à?" Âu phục nam nhìn Diệp Oản Oản, mở miệng cười nói.
Diệp Oản Oản nhìn về phía gã đàn ông đeo kính, ngôn ngữ thần thái người này tuy là vô cùng phách lối, nhưng Diệp Oản Oản lại cảm kích từ đáy lòng. Không phải là hắn bỗng nhiên xuất hiện, gã Bắc Đẩu kia chỉ sợ còn muốn gọi thêm hai khay châu chấu chiên ngập dầu cho mình ăn…
Nhìn thấy gã đàn ông đeo kính này, Thất Tinh mặt không biểu tình, mà Bắc Đẩu lại hơi nhíu mày, nhìn về phía Diệp Oản Oản, nhỏ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134146/chuong-1307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.