Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
"A... Chính là một con hổ, là một con hổ thật sự! Tôi nghe 5 người lính đánh thuê kia nói, đó là sủng vật tại Hoa quốc của Vô Ưu tiểu thư..." Đoạn Phi gật đầu liên tục.
Kỷ Tu Nhiễm cũng không nhiều lời, chẳng qua chỉ hướng về Tư Minh Lễ ngoắc ngoắc ngón tay.
Thấy vậy, Tư Minh Lễ run rẩy toàn thân, chậm rãi đi về phía đại điện.
Thời khắc này Tư Minh Lễ, căn bản cũng không hiểu được đã xảy ra chuyện gì, càng không hiểu được, Kỷ Hoàng đại danh đỉnh đỉnh, tại sao lại bắt hắn trói đến đây...
"Ta nghe nói, ngươi đã từng phái người, đuổi giết Vô Ưu?" Chờ sau khi Tư Minh Lễ đến gần, Kỷ Tu Nhiễm nhẹ giọng cười nói.
"Hả, Vô Ưu!?" Nghe được lời này của Kỷ Hoàng, Tư Minh Lễ hơi sững sờ, mặt đầy vẻ ngơ ngác: "Vô... Vô Ưu là ai vậy? Tôi... Tôi căn bản không quen biết, làm sao có thể phái người giết!!"
Tư Minh Lễ ngược cũng không phải là đang nói dối, thật sự là hắn không biết Vô Ưu trong miệng Kỷ Tu Nhiễm là ai.
"Không biết sao?" Kỷ Tu Nhiễm cười khẽ, gật đầu: "Nàng còn có một cái tên, gọi là Diệp Oản Oản."
"Diệp... Diệp Oản Oản?" Nghe vậy, Tư Minh Lễ mặt đầy vẻ kinh ngạc, cái con ả Diệp Oản Oản kia, có quan hệ gì với Kỷ Hoàng của Độc Lập Châu này? Hai người này căn bản là cách nhau cực kỳ xa!
"Kỷ... Kỷ Hoàng, ngài và Diệp Oản Oản kia là…?" Tư Minh Lễ cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134117/chuong-1321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.