Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
"Tư Dạ Hàn..." Kỷ Tu Nhiễm như có điều gì suy nghĩ, lẩm bẩm trong miệng.
Tên của Tư Dạ Hàn, Kỷ Tu Nhiễm thực sự không có ấn tượng gì, nhưng họ Tư này...
"Tư gia có người nào tên là Tư Dạ Hàn à?" Kỷ Tu Nhiễm hướng về phía Đoạn Phi hỏi.
Nghe vậy, Đoạn Phi hơi sững sờ, kinh ngạc nói: "Kỷ Hoàng, chỉ bất quá là có họ giống nhau mà thôi! Hoa quốc họ Tư cũng không thiếu, hẳn là cũng không có quan hệ gì với Tư tộc."
Kỷ Tu Nhiễm còn muốn nói gì, một vị lão giả nào đó bỗng nhiên tiến lên, nhìn về phía Kỷ Tu Nhiễm mở miệng nói: "Kỷ Hoàng, Nhiếp Vô Danh tới rồi!"
"Ồ, anh ta hôm nay thật là nhàn rỗi!" Nghe được lời nói này, Kỷ Tu Nhiễm khẽ mỉm cười.
Một giây kế tiếp, Nhiếp Vô Danh đã phong phong hỏa hỏa đi vào đại điện.
"Nhiếp huynh hôm nay tựa hồ có chút thời gian rảnh rỗi, lại đến chỗ của tôi?" Kỷ Tu Nhiễm nhìn về phía Nhiếp Vô Danh ở bên cạnh, nhẹ giọng cười nói.
"Em rể, lời này của cậu…Tôi trở lại lâu như vậy, cũng không thấy cậu đến tìm tôi, tôi đành phải tới gặp cậu." Nhiếp Vô Danh mở miệng nói như đúng rồi.
"Nhiếp huynh hôm nay tới, không biết là có chuyện gì?" Kỷ Tu Nhiễm ngồi xuống, uống một hớp trà thanh nhiệt.
"Tôi nói này em rể, Vô Ưu đều đã tìm trở về, cậu làm sao nhiều ngày như vậy cũng đều không có động tĩnh? Không tính cùng em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134113/chuong-1323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.