Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Tự nhiên, nếu như là dùng Độc Lập Châu để hình dung, sợ rằng có chút chưa đủ. Dùng cách nói của Cẩu Tạp Chủng, ở trên đời này, còn không có ai đáng để hắn đặt ở trong mắt.
Võ Đạo Liên Minh Công Hội coi như là thế lực chấp chính của Độc Lập Châu; nhưng nếu chọc vào Cẩu Tạp Chủng, coi như là Võ Đạo Liên Minh Công Hội, chỉ sợ cũng phải gặp nạn.
"Ha ha!! Điểm này, Bạch Minh chủ không cần phải lo lắng! Võ Đạo Liên Minh Công Hội chúng ta, tự nhiên sẽ có biện pháp." Kim trưởng lão cười nói.
"Kim trưởng lão, sợ rằng ngươi nghĩ sai một chuyện rồi... Không Sợ Minh chúng ta, cho tới bây giờ chưa sợ qua ai, bao gồm cả Cẩu Tạp Chủng! Mà cái danh hiệu Cẩu Tạp Chủng này vì sao lại vang dội như thế ở Độc Lập Châu, ta nghĩ, Kim trưởng lão hẳn là cũng hiểu rõ." Diệp Oản Oản khinh thường nói.
Như Không Sợ Minh Chủ thật sự sợ Cẩu Tạp Chủng, làm sao còn có thể đem cái biệt hiệu “Cẩu Tạp Chủng” khó nghe như thế rêu rao khắp nơi? Vì thế nên hiện nay, Độc Lập Châu căn bản không ai biết tên thật của Cẩu Tạp Chủng, chỉ gọi hắn là Cẩu Tạp Chủng.
"Bạch Minh chủ, ngươi thu mấy người ngoại lai, chẳng lẽ, thật coi Võ Đạo Liên Minh Công Hội bọn ta là kẻ đui mù cả rồi sao?" Bỗng nhiên, Kim trưởng lão cười lạnh một tiếng: "Quy củ của Độc Lập Châu, không phải chỉ là do mỗi mình Võ Đạo Liên Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134070/chuong-1344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.