Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Giờ phút này, trong đôi mắt đỏ ngầu của Dịch Thủy Hàn tỏa ra ánh sáng tàn nhẫn sáng bóng, tựa như thời điểm đang ngủ sâu bị người ta đột ngột đánh thức.
"Có người ám sát tôi?"
Thanh âm hơi có chút khàn khàn của Dịch Thủy Hàn phát ra, ánh mắt sắc bén không ngừng lóe lên.
Nghe vậy, Diệp Oản Oản gật đầu liên tục.
Chính bản thân Diệp Oản Oản cũng biết, nàng và Cẩu Tạp Chủng Dịch Thủy Hàn cũng không có giao tình thực sự gì. Nếu như chính mình không mượn cớ, Dịch Thủy Hàn không có bất kỳ lý do gì để giúp nàng.
Ngược lại lần trước Dịch Thủy Hàn cũng từng bị người ta ám sát qua. Nhiều thêm lần này, lại cũng không tính là nhiều...
"Cô vì sao lại ở đây?" Con ngươi của Dịch Thủy Hàn, chậm rãi rơi vào trên người Diệp Oản Oản.
Nghe được lời ấy, Diệp Oản Oản vội vàng nói: "Dịch đại hiệp, anh quên rồi sao? Chúng ta là hàng xóm!"
"Ồ..." Dịch Thủy Hàn yên lặng chốc lát, lúc này mới đáp ứng một tiếng.
Còn không đợi Diệp Oản Oản tiếp tục mở miệng, mấy gã hắc y nhân đã vọt vào. Trong nhà Dịch Thủy Hàn không có cửa, mấy gã này đi tới vô cùng thuận lợi.
Thấy mấy gã hắc y nhân đuổi vào, Diệp Oản Oản liền vội vàng chạy tới trước người Cẩu Tạp Chủng: "Dịch đại hiệp, chính là bọn hắn!"
Lúc này, ánh mắt lạnh giá thấu xương của Cẩu Tạp Chủng, đảo một vòng trên người mấy gã này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134024/chuong-1367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.