Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
"Đã như vậy…" Tư Dạ Hàn nhìn về phía Diệp Oản Oản, lại chỉ vào Yến gia gia chủ, nói: "Từ nay về sau, số lượng tiến cống hàng tháng của Không Sợ Minh, sẽ do Yến gia thay Không Sợ Minh các ngươi gánh vác."
Lời này của Tư Dạ Hàn vừa nói ra, không nói đến đám người Yến gia cũng như thủ lĩnh các thế lực ở đây, ngay cả đám người Diệp Oản Oản cùng Thất Tinh Bắc Đẩu cũng sững sờ tại chỗ, mặt đầy mộng bức...
Chuyện này mắc mớ gì đến Yến gia?
Yến gia gia chủ kinh ngạc nhìn chằm chằm Tư Dạ Hàn, còn cho là mình nghe lầm. Nhưng nhìn thấy thần sắc của đám người Yến Vân cũng tương tự, lúc này mới vội vàng hướng về Tư Dạ Hàn nói: "Tu La Chủ... Chuyện này... Chuyện này là có ý gì? Số lượng tiến cống của Không Sợ Minh, vì sao Yến gia chúng ta lại phải gánh?"
Trên trời dưới đất, trong sơn hà này, sao lại có loại đạo lý này?
Bọn họ cùng Không Sợ Minh không quen không biết, dựa vào cái gì phải gánh giúp Không Sợ Minh việc tiến cống hàng tháng?
Nhưng mà, Tư Dạ Hàn lại hờ hững mở miệng nói: "Nhiều năm trước, Yến gia cùng Không Sợ Minh từng có mấy lần hợp tác kinh tế. Yến gia thiếu nợ Không Sợ Minh một khoản tiền lớn, có đúng không?"
Nghe được lời nói này, chân mày Thất Tinh hơi hơi nhíu lại. Nếu không phải là Tu La Chủ nhắc tới, chuyện này, ngay cả hắn cũng đã sắp quên bẵng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133932/chuong-1414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.