Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
"Hữu Danh muội muội, gấp gáp như vậy gọi tôi tới, rốt cuộc là có chuyện gì? Còn nữa, Tóc Quăn của đội lính đánh thuê Tru Tinh nói, cô không trả tiền thuê liền bỏ chạy. Số tiền này cũng đều là tiền khổ cực kiếm được! Hữu Danh muội, chúng ta không thể nào xù nợ như vậy được…"
Nghe được lời này của Nhiếp Vô Danh, Diệp Oản Oản không nhịn được lườm Nhiếp Vô Danh một cái: "Tôi giống người xù nợ sao? Lần trước xảy ra chút chuyện, chưa kịp trả tiền."
"Thật vậy, tài lực của Hữu Danh lão bản, vẫn là đáng tin cậy." Dứt lời, Nhiếp Vô Danh uống một hớp nước trà, tiến đến bên người Diệp Oản Oản: "Hữu Danh lão bản, cô xem, quẹt thẻ hay tiền mặt? Viết chi phiếu cũng được..."
"Gấp cái gì, còn có một đơn hàng, có làm hay không?" Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm Nhiếp Vô Danh, khẽ mỉm cười.
"Đơn hàng?" Nghe tiếng, Nhiếp Vô Danh sửng sốt một chút: "Đơn hàng gì?"
"Dĩ nhiên là thuê người đi làm việc, nếu không tìm anh làm cái gì?" Diệp Oản Oản mở miệng nói.
Nhiếp Vô Danh: "Tôi cho rằng Hữu Danh lão bản cô là tới để trả lại tiền…"
Diệp Oản Oản: "..." Ba câu không thể rời bỏ tiền, suốt ngày chỉ tiền, tiền, tiền!!
"Tôi hiện tại đang cần dùng người, đơn hàng này nếu như anh nhận, đến lúc đó cùng nhau chia cho anh. Một phần cũng sẽ không ít, nếu như biểu hiện khá, còn có thể được thêm tiền, như thế nào đây?" Diệp Oản Oản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133877/chuong-1441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.