Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Diệp Oản Oản cười lạnh một tiếng, cái gã Nhiếp Vô Danh nói có vẻ nhẹ nhàng quá nhỉ? Người trúng Cổ độc này không phải là hắn.
"Hữu Danh muội muội, cô cứ yên tâm đi, Tình Cổ mặc dù vua của các loại Cổ độc, nhưng Tình Cổ vốn nguyên bản là muốn làm cho người ta trở nên hạnh phúc hơn. Cũng không phải là muốn đòi mạng của người ta.
Loại Cổ này, cần gì phải sợ? Ha, tôi cũng muốn tìm một người để cùng trúng loại Tình Cổ này một lần... Đáng tiếc là không có ứng cử viên thích hợp!
Còn nữa, Hữu Danh muội muội, cô có biết không, muốn bồi dưỡng Tình Cổ vô cùng khó khăn, hao phí nhân lực vật lực tài lực, cô không thể nào hình dung ra được đâu…
Trước đây, không biết có bao nhiêu người, nguyện ý hao hết vạn quán gia tài, chính là muốn cầu đến Tình Cổ, nhưng thủy chung vẫn không thể có được... Giá cả của Tình Cổ, cao đến mức căn bản là khó mà tưởng tượng ra nổi!" Nhiếp Vô Danh nghiêm trang nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, mở miệng nói.
Nghe Nhiếp Vô Danh nói xong, Diệp Oản Oản tức giận đến thân thể run rẩy, khóe miệng hơi hơi co rúm lại. Con mịa nó chứ! Chính mình trúng phải Tình Cổ, vào trong miệng Nhiếp Vô Danh, lại nghe có vẻ như mình là người chiếm tiện nghi vậy!
"Hữu Danh muội muội, đây cũng chính là cô, nếu như là người khác mà nói, trúng phải Tình Cổ của Tử Quỷ, không cầm một số tiền xấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133775/chuong-1492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.