Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Dù sao cũng là đàn ông mà, đối với loại chuyện này khẳng định là sẽ ngại, Diệp Oản Oản vội vàng nói lảng sang chuyện khác, "Ngày hôm qua mấy tên học viên thuộc học viện lính đánh thuê Xích Diễm và Tinh Dương đánh nhau ở tại địa bàn Không Sợ Minh..."
Kỷ Tu Nhiễm: "Thật sao? Sau đó thì sao?"
"Kéo ra thôi! Nếu như ở tại địa bàn của tôi đánh nhau gây chuyện, vậy còn ai coi ra gì! Đúng rồi, tôi nghe nói, viện trưởng của học viện lính đánh thuê Xích Diễm tinh thông thuật thôi miên?" Diệp Oản Oản thử hỏi dò.
Kỷ Hoàng nghe vậy, ánh mắt lấp lóe, thả cái ly trong tay xuống, nhìn về phía cô gái, mở miệng nói, "Không sai, lão viện trưởng là chuyên gia về lĩnh vực này. Bất quá, mấy năm nay ông ta như thần long thấy đầu mà không thấy đuôi. Có thể liên lạc với ông ta, chỉ có mấy vị học viên sát thủ cấp SSS của học viện Xích Diễm."
"Học viên cấp SSS..." Diệp Oản Oản nghe vậy, nhất thời có chút thất vọng.
Tài nghệ này của nàng, liền cấp F cũng không nhất định có thể đạt đến, lại còn đòi SSS?
Đây chẳng phải là nói, không có biện pháp nào để gặp được lão viện trưởng kia rồi hay sao?
"Làm sao lại đột nhiên cảm thấy hứng thú đối với chuyện này?" Kỷ Tu Nhiễm hỏi.
"Ồ, cũng không có gì, buồn chán mà thôi! Tùy tiện hỏi một chút!" Diệp Oản Oản thuận miệng nói.
Ăn xong cơm tối, Diệp Oản Oản liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133755/chuong-1503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.