Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Diệp Oản Oản ý cười đầy mặt nhận lấy thỏi vàng: "Thẩm công tử, anh thật là quá khách khí... Đúng rồi, tôi còn có hai người bạn tốt cũng ở đây..."
Nghe tiếng, Thẩm gia đại công tử sửng sốt một chút: "Ở đâu, để cho bọn họ đi ra đi."
"Đại Bạch, Tiểu Hắc!"
Diệp Oản Oản liền vội vàng hướng về một góc phòng làm việc kêu gọi.
Nghe tiếng, Beerus cùng Đại Bạch ngáp một cái, chậm rãi đi tới.
Thẩm gia đại công tử: "..."
"Phong tỷ... Tỷ thật là quá đáng! Đại Bạch và Beerus muốn lễ ra mắt gì chứ!" Chợt, Bắc Đẩu xoay người, nhìn về phía Thẩm gia đại công tử: "Thẩm ca, mẹ tôi trước đó bị xe đụng, mẹ vẫn còn đang ở tại bệnh viện. Hay là anh chờ một lát, tôi đi bệnh viện một chuyến, đem mẹ tôi cõng qua có được không..."
"Cút!" Diệp Oản Oản hướng về Bắc Đẩu mắng.
Nghe tiếng, Bắc Đẩu mặt đầy lúng túng, không dám nhiều lời nữa.
"Lý Tư..." Diệp Oản Oản gọi.
Diệp Oản Oản vừa dứt tiếng, Tam trưởng lão đẩy cửa phòng ra: "Minh chủ, có gì phân phó?"
"Thẩm đại công tử muốn tặng ông lễ ra mắt." Diệp Oản Oản nói.
"Ồ?" Lý Tư hơi sững sờ. Chính mình và Thẩm đại công tử chưa từng xuất hiện đồng thời bao giờ, lễ ra mắt là có ý gì.
Còn không đợi Lý Tư suy nghĩ nhiều, một miếng vàng thỏi liền được chuyển tới trước mặt hắn.
Cơ hồ theo bản năng, Lý Tư cầm lấy thỏi vàng, mân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133722/chuong-1522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.