Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Phản ứng của Diệp Oản Oản cũng vô cùng thần tốc, trong chớp mắt, làn váy bồng bềnh, thân hình hơi nghiêng, theo bản năng tránh khỏi.
"Ngươi còn dám tránh?" Thấy vậy, nữ nhân chỉ vào Diệp Oản Oản, thở hổn hển.
Lúc này, ánh mắt của Kỷ Tu Nhiễm cùng Tư Dạ Hàn của hai người, đồng loạt hướng về phía bên này.
"Ngươi có ý gì?" Diệp Oản Oản ánh mắt lạnh lùng, nhìn chăm chú nữ nhân trước mặt, lạnh giọng mở miệng.
"Hic, Tiểu Vi, cứ như vậy đi... Anh sai lầm rồi, được không, chuyện này coi như cho qua. Chúng ta có thể thương lượng sau..." Gã ta kéo lại cánh tay của nữ nhân, bày ra bộ dáng như muốn dàn xếp ổn thỏa.
Lúc này, ánh mắt của mọi người bốn phía, lập tức hướng về đám người Diệp Oản Oản nhìn lại.
Diệp Oản Oản mặt đầy vẻ khó hiểu. Đôi nam nữ này hẳn là bị khuyết tật não... hay là từ bệnh viện tâm thần chạy đến?
"Đã xảy ra chuyện gì?"
"Không biết nữa..."
Mọi người mặt đầy vẻ hiếu kỳ, thấp giọng bàn tán.
"Cứ như vậy?" Nữ nhân nhìn về phía nam nhân, cười lạnh một tiếng: "Thế nào, đi ăn vụng ở bên ngoài, còn phải che chở cho con đĩ này? Đúng không?"
"Đừng... Nơi này đông người, chúng ta có chuyện gì về nhà nói. Anh nhận sai với em..." Gã đàn ông nói.
"Được... Đã như vậy, vậy chúng ta liền chia tay!" Nữ nhân liếc qua nam nhân một cái.
Nghe vậy, nam nhân lắc đầu liên tục,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133700/chuong-1537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.