Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Giờ phút này, Diệp Oản Oản vốn đang cùng Thẩm gia chủ uống trà, nghe được tiếng của Bắc Đẩu, lập tức hướng về phía hai người nhìn sang.
Hai người này, lại có thể đang đánh cờ?
Đánh cờ đến tức giận muốn đánh nhau?
Lúc này, Diệp Oản Oản lắc đầu một cái, mặt đầy vẻ khó tin. Nếu như nói là Bắc Đẩu đánh cờ thua mà tức giận gây sự, Diệp Oản Oản cũng sẽ không cảm thấy kỳ quái, nhưng nếu như là Kỷ Tu Nhiễm và Tu La Chủ, loại nhân vật tầng thứ này, tuyệt đối không có bất kỳ khả năng nào.
Hai người này, đang êm đang đẹp đánh cờ, trước đó một giây, ngoài mặt còn thân như huynh đệ, nhưng một giây sau, làm sao lại muốn đánh nhau rồi?
Lúc này, Khương Viêm bước ra một bước, ngăn ở bên người Tư Dạ Hàn, lạnh lùng nhìn Kỷ Tu Nhiễm.
Nhưng mà, còn không đợi Khương Viêm kịp có động tác gì, Khô Cốt đã từ trong đám người đi ra, chống lại Khương Viêm.
"Khô Cốt, lui ra!" Kỷ Tu Nhiễm nhìn về phía Khô Cốt, lạnh lùng mở miệng.
Nghe lệnh, Khô Cốt hơi nhíu mày, tựa như muốn nói gì, nhưng cuối cùng một câu cũng không nói ra khỏi miệng, chỉ có thể theo ý của Kỷ Tu Nhiễm, lui xuống.
"Khương Viêm." Tu La Chủ lãnh đạm thờ ơ lên tiếng.
"Chủ tử..." Khương Viêm vội vàng nói: "Vết thương của ngài..."
"Đã khỏi rồi!" Tu La Chủ nói.
"Vâng..."
Khương Viêm còn muốn nói gì, nhưng còn chưa kịp nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133682/chuong-1547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.