Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
"Có!" Bắc Đẩu vội vàng nói: "Phong tỷ, đệ biết... Giám định cái gì, đồ cổ hay là ngọc thạch, về phương diện này đệ có chút thành tựu!"
Đối với cái này, Thất Tinh lại không hề phản bác.
Bắc Đẩu không chỉ là có thành tựu đối với phương diện này, hơn nữa còn tinh thông ngôn ngữ mười mấy quốc gia.
Năm đó, thời điểm Không Sợ Minh cùng thế lực nước khác giao thiệp, rất nhiều dịp đều cần Bắc Đẩu ra mặt đảm nhiệm vị trí phiên dịch.
"Vậy, giám định người thân thì sao?" Diệp Oản Oản nói.
"Đúng, đệ có thể tự mình giám định, không sai. Phong tỷ, tỷ lấy đồ vật ra đi, đệ giúp tỷ nhìn một chút. Đầu năm nay, đồ giả cũng hơi nhiều rồi." Bắc Đẩu hướng về Diệp Oản Oản quan sát.
"Tôi nói chính là giám định người thân, chính là giám định cậu có phải là con trai của cha cậu hay không, là loại giám định này." Diệp Oản Oản thở dài.
Nghe câu này của Diệp Oản Oản, Bắc Đẩu nhất thời sững sờ tại chỗ, khó tin nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản: "Đệ không phải là con trai của cha đệ? Tại sao? Đệ không phải là con trai của cha, vậy đệ là con của ai? Chẳng lẽ mẹ đệ có chuyện gì lừa gạt đệ sao?"
Diệp Oản Oản nhìn Bắc Đẩu, không khỏi rùng mình một cái. Thằng này là giả bộ ngu, hay là ngu thật vậy…
Loại con hàng như Bắc Đẩu này, rốt cục là giống ai vậy?
Nói cậu ta giống như Nhiếp Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133643/chuong-1568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.