Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Đại trưởng lão ngồi ở trên ghế, vô cùng nhàn nhã nhấp một ngụm nước trà trong ly, nhìn về phía Diệp Oản Oản, thấp giọng cười nói: "Minh chủ, ngài cứ yên tâm đi, báo cáo giám định là thật 100%, hoàn toàn sẽ không có bất cứ vấn đề gì."
Đối với sự khẳng định này của Đại trưởng lão, Diệp Oản Oản đương nhiên sẽ không hoài nghi, chẳng qua là không nghĩ tới, vị Nhiếp Vô Ưu ở Nhiếp gia kia, thật sự là một kẻ giả mạo...
"Được, tôi hiểu rồi. Chuyện này, không được nói cho bất luận một kẻ nào." Diệp Oản Oản nhìn về phía Đại trưởng lão, dặn dò.
Nghe mệnh lệnh của Diệp Oản Oản, Đại trưởng lão đứng dậy, gật đầu một cái: "Minh chủ yên tâm, chuyện gì nên nói, chuyện gì không nên nói, trong nội tâm của thuộc hạ vẫn luôn hiểu rõ."
Đại trưởng lão nói xong, xoay người rời khỏi phòng làm việc.
Chờ sau khi Đại trưởng lão rời đi, Diệp Oản Oản cầm lấy báo cáo giám định trong tay, cau mày. Không nghĩ tới, một câu dặn dò của Dịch Thủy Hàn, lại có thể sẽ tạo nên một cơn sóng thần.
Không bao lâu, Diệp Oản Oản rời khỏi Không Sợ Minh, lái xe tới cửa nhà của Dịch Thủy Hàn.
"Dịch Thủy Hàn..."
Diệp Oản Oản gõ cửa một cái, đứng ở ngoài cửa gọi.
Chỉ chốc lát sau, cửa phòng bị mở ra, Dịch Thủy Hàn mặc đồ ngủ, mắt lim dim ngái ngủ nhìn về phía Diệp Oản Oản.
"Dịch đại hiệp, chuyện lần trước anh bảo tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133636/chuong-1571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.