Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
"Nhiếp Vô Ưu" nắm chặt hai quả đấm, đem tâm trạng thu liễm lại, tận lực giữ cho mình bình tĩnh: "Mẹ, con cũng chỉ là vì lo lắng mà thôi."
"A di, nếu không cứ như vậy đi, không nên bởi vì con mà phá hư tình cảm giữa dì và Vô Ưu. Dù sao con chẳng qua chỉ là một người ngoài..." Thanh âm của Diệp Oản Oản, lộ ra một sự ủy khuất không nói được nên lời.
Nói xong, Diệp Oản Oản ung dung thản nhiên, liếc mắt nhìn "Nhiếp Vô Ưu".
Cái thứ hàng giả này, thật đúng là đem mình xem thành Vô Ưu tiểu thư của Nhiếp gia, xem mình như mẹ ruột của Đường Đường rồi hả?
Chính mình là người đại diện chuyên đào tạo diễn viên chuyên nghiệp, còn diễn không thắng được cô ta hay sao?
Nếu đã chơi rồi, vậy cũng đừng dừng lại... Như vậy, chơi mới đã, nếu không thì còn ý nghĩa gì?
Giờ phút này, Nhiếp gia chủ mẫu hơi có chút bất đắc dĩ, nhìn Oản Oản người ta mà xem, lại nhìn con gái Nhiếp Vô Ưu của mình mà xem…
Nhiếp Vô Ưu từ nhỏ đã bị ông ngoại dẫn đi khỏi Nhiếp gia. Tuy nói, số lần bà và Nhiếp Vô Ưu gặp mặt không nhiều, nhưng tính cách dứt khoát kia của Vô Ưu, vẫn lưu lại cho bà một ấn tượng chưa bao giờ phai. Có thể là sau khi lớn lên, trong tính cách lại dần dần có sự thay đổi, càng lúc càng không hiểu chuyện.
Nhưng mà, dù sao mình cũng thiếu nợ hai con gái quá nhiều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133625/chuong-1576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.