Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
"Ừ, là tôi." Diệp Oản Oản gật đầu.
"Phong tỷ... Tỷ đây là..."
Sau khi xác nhận thân phận của Diệp Oản Oản, Thất Tinh càng thêm kinh ngạc. Vẻ ngoài đang rất đẹp, vì sao lại hóa thành như vậy?
"Tôi trang điểm kiểu này, cậu thật không nhận ra?" Diệp Oản Oản cười hỏi.
Nghe tiếng, Thất Tinh lắc đầu một cái: "Phong tỷ, đây là trang điểm sao, đệ còn tưởng rằng là thuật dịch dung."
Diệp Oản Oản cười khẽ một tiếng. Con gái biết trang điểm, có tay nghề cao minh một chút, vốn so với thuật dịch dung cũng không khác gì cả, có được hay không.
"Phong tỷ, tỷ thế này hình như là… đổi một cái đầu khác." Thất Tinh trầm tư chốc lát, mở miệng nói.
"Tôi đây gọi là đổi một gương mặt khác." Diệp Oản Oản liếc mắt lườm Thất Tinh một cái.
Thất Tinh: "..."
"Tài liệu đặt trên bàn, cậu đi gọi Đại trưởng lão và Tam trưởng lão đến." Diệp Oản Oản mở miệng nói.
"Vâng." Thất Tinh gật đầu một cái, đem văn kiện trong tay đặt ở trên bàn làm việc, tiếp sau đó xoay người rời khỏi phòng.
Chỉ chốc lát sau, Đại trưởng lão một thân âu phục màu đỏ cùng Tam trưởng lão, đồng thời đi vào bên trong phòng làm việc của Diệp Oản Oản, rất sợ bị rơi lại ở phía sau nửa bước một bước.
"Minh..."
Tam trưởng lão mới vừa muốn mở miệng, nhưng sau khi thấy gương mặt trang điểm xấu xí của Diệp Oản Oản xong, nhất thời cả kinh, sắc mặt âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133618/chuong-1580.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.