Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
"Sẽ không! Làm sao sẽ ảnh hưởng quy củ của học viện Xích Diễm được! Quy củ là vật chết, người là vật sống." Người đàn ông trung niên nói.
Thấy vậy, Lưu lão ý cười đầy mặt, không hổ là Minh chủ nhà bọn họ. Tóc Húi Cua ca của Độc Lập Châu, học viện Xích Diễm thì thế nào, thể diện cũng phải cấp cho!
Dưới ánh mắt đầy rúng động của mọi người, người đàn ông trung niên của học viện Xích Diễm, tự mình giúp Diệp Oản Oản mở cửa chính ra, để cho hai người Diệp Oản Oản và Lưu lão tiến vào.
"Chuyện này... Ả ta dựa vào cái gì mà có thể đi vào!"
Nữ nhân tướng mạo không tầm thường, sau khi nhìn thấy Diệp Oản Oản tiến vào học viện Xích Diễm, lập tức hướng về người đàn ông trung niên của học viện Xích Diễm cả giận nói.
"Làm sao, ngươi có ý kiến gì không?" Người đàn ông trung niên lạnh giọng nạt.
"Đương nhiên là có, loại phế vật đó đều có thể vào, thiếu gia nhà ta sao lại không cho vào?" Nữ nhân cười lạnh.
Người đàn ông trung niên lườm cô ta một cái: "Ha ha, tiểu cô nương, đừng nói là ngươi, coi như là thiếu gia nhà các ngươi thì như thế nào? Sợ rằng ngay cả một cái ngón chân của người ta cũng không sánh nổi."
Ngay cả một cái ngón chân của nữ nhân kia cũng không sánh nổi, nói đùa sao?
"Thiếu gia, cái gã giữ cửa này, nhất định là đã nhận hối lộ của thứ phế vật tầng chót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133607/chuong-1586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.