Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Diệp Oản Oản nghe vậy bật cười, "Tại sao vậy?"
Đường Đường lập tức mở miệng nói: "Hắn không thích hợp với mẹ!"
Diệp Oản Oản cảm thấy hứng thú hỏi, "Ồ? Hắn không thích hợp với mẹ, vậy con cảm thấy ai thích hợp với mẹ?"
Cậu bé rũ con ngươi, dường như lâm vào trầm tư.
"Mỹ nhân, mỹ nhân, nếm thử cái này một chút! Tôi đút cho cô nhé..." Thẩm Thiên Trần hùng hục cầm lấy một cây kẹo hồ lô tiến tới trước mặt nàng.
Diệp Oản Oản nhức đầu nhìn Thẩm Thiên Trần, thấy uyển chuyển cự tuyệt cũng đều vô dụng, chỉ có thể nói ngay vào điểm chính, "Xin lỗi, Thẩm công tử, tôi đã có người yêu rồi!"
Thẩm Thiên Trần nghe vậy, tỏ vẻ không thèm để ý chút nào, cười híp mắt mở miệng, "Tôi biết, tôi biết mà! Bạch Minh chủ cô yêu thích trai đẹp! Bàn về giá trị nhan sắc mà nói, tại hạ hẳn là có thể vừa mắt Bạch Minh chủ chứ?"
Khóe miệng Diệp Oản Oản co giật một cái. Danh tiếng của Bạch Phong kém đến vậy sao? Tất cả mọi người đều biết nàng háo sắc?
Diệp Oản Oản bất đắc dĩ giải thích, "Tôi không phải là có ý đó! Ý của tôi là, tôi đã có người yêu, anh ấy là tình cảm chân thành duy nhất cả đời này của tôi, cũng không phải là đối tượng vui chơi qua đường tùy ý."
Thẩm Thiên Trần nhất thời đầy chính nghĩa, mở miệng nói, "Bạch Minh chủ, cô xinh đẹp và có trí tuệ như vậy, trí tuệ lại đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133539/chuong-1620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.