Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Kỷ Tu Nhiễm: "Nói cái gì?"
"Nhiếp Vô Ưu" lập tức nhìn có chút hả hê, mở miệng nói tiếp, "Con ả Bạch Phong này lại còn nói hôm nay là theo Tu Nhiễm ca ca, còn có Thẩm thiếu gia, và... Tu La Chủ cùng nhau đồng hành đấy! Anh nói xem có mắc cười hay không?"
Kỷ Tu Nhiễm nghe vậy, nhìn về phía Diệp Oản Oản, nhếch miệng cười khẽ.
Một lát sau, Kỷ Tu Nhiễm mở miệng nói: "Hôm nay Bạch Minh chủ đúng là cùng mấy người chúng tôi đồng hành."
"Nhiếp Vô Ưu" nhất thời mặt đầy ngơ ngác, không cách nào tin tưởng, "Chuyện này... Chuyện này làm sao có thể?"
Thẩm Thiên Trần xì một tiếng, từ phía sau xông tới, "Làm sao lại không thể? Bạch Minh chủ mang theo đứa bé, vẫn luôn ở chung một chỗ với chúng ta. Chúng ta chơi rất khoái trá! Làm sao một cái chớp mắt, chúng ta liền biến thành tội phạm bắt cóc trẻ em rồi hả?
Bắt cóc? Thôi lạy! Đứa bé ở cùng một chỗ với chúng ta làm sao có thể gặp loại chuyện như vậy được! Ai dám làm, bổn thiếu gia ta dùng vàng thỏi đập chết hắn!"
Cuối cùng... Chỉ còn lại Tu La Chủ mà thôi!
Kỷ Tu Nhiễm và Thẩm Thiên Trần sẽ phối hợp, Diệp Oản Oản có chút nắm chắc, nhưng, nhưng... Tu La Chủ...
Diệp Oản Oản vội vàng đầy ám muội mà cười lấy lòng với nam nhân này một tiếng.
Nhờ cậy đại lão phối hợp một chút nha!
Thấy được nụ cười của cô gái, ánh mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133519/chuong-1629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.