Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Trương Tác Niên làm sao có thể nghĩ đến, nữ nhân này, lại có thể thật sự là đệ tử Cung lão.
Nếu sớm biết được Diệp Oản Oản là đệ tử Cung lão, hắn tuyệt đối sẽ không tùy tiện trêu vào…
"Cung lão, vị học viên này, thật sự là đệ tử của ngài?"
Nam nhân cầm đầu chấp pháp đội, nhìn về phía Diệp Oản Oản, thần sắc hơi có chút kinh ngạc.
"Còn cần ta lặp lại lần nữa sao?"
Cung lão nhìn chằm chằm hắn ta, ngữ khí lãnh đạm thờ ơ.
"Cung lão, tôi không phải là có ý này..."
Nam nhân cầm đầu chấp pháp đội lắc đầu một cái, như là còn muốn nói thêm gì nữa, nhưng cuối cùng cũng không mở miệng.
Nhưng, cho dù Diệp Oản Oản là đệ tử Cung lão, đã làm ra chuyện đào ngũ, chỉ sợ cũng khó mà bảo toàn.
"Coi như là đệ tử trưởng lão, làm ra chuyện như thế, vẫn như cũ khó thoát khỏi bị học viện trách phạt."
Giờ phút này, Mạnh Khả trước đó một mực không mở miệng, mặt không cảm xúc lên tiếng.
Nghe câu này, ánh mắt lãnh đạm thờ ơ lạnh như băng của Cung lão, trong nháy mắt rơi vào trên người Mạnh Khả: "Tiểu bối, ngươi là đang nói chuyện cùng ta sao?"
Bị Cung lão lạnh lùng nhìn chăm chú, chân mày Mạnh Khả hơi hơi nhíu lại, phảng phất như có một tòa núi cao đặt ở trên người của mình, ngay cả hơi thở cũng đều có chút khó khăn.
"Ha ha..."
Bỗng nhiên trong lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133458/chuong-1658.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.