Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Sau khi Lý Hàm Phong rời đi, không bao lâu sau Diệp Oản Oản cũng xoay người rời đi theo. Nhân viên phục vụ quán cà phê nhìn quán bị phá tan hoang mà phát run, cảm giác như vừa trải qua một cơn địa chấn…
Diệp Oản Oản cảm thấy không có gì thú vị, một phần cũng có chút đuối lý, nên cũng không tiện ở lâu trong quán cà phê.
Sau khi trở lại ký túc xá tập thể, đám người Lý Tân trợn to hai mắt, nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản.
"Đại tỷ... ăn cơm chưa? Tôi mua cho cô cơm gà xối mỡ!" Lý Tân liền vội vàng tiến lên, mặt đầy nụ cười nịnh hót.
"Ngươi đi sang một bên cho ta!" Một vị lính đánh thuê lão làng, hất văng Lý Tân sang một bên, nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, nụ cười tươi rói: "Oản tỷ, tôi mua cho cô trà sữa trân châu, còn có thịt dê thui đặc sản nữa!"
Diệp Oản Oản: "..." Chuyện gì thế này?
Đám người trong ký túc xá tập thể, từng người một ân cần hỏi han Diệp Oản Oản, làm cho nàng không cách nào giải thích được.
"Oản tỷ, cô quá trâu rồi! Lại có thể đánh bại Bắc Đẩu và Thất Tinh của Không Sợ Minh!"
"Oản tỷ, lần sau xin hãy dẫn dắt chúng tôi... Chỉ cần Oản tỷ tùy tiện dẫn chúng tôi đi làm vài nhiệm vụ, chúng tôi liền có thể thăng cấp lên lính đánh thuê cấp C rồi!"
Nghe mọi người nói như vậy, Diệp Oản Oản bỗng nhiên tỉnh ngộ. Khó trách từng người một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133443/chuong-1667.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.