Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Vào giờ phút này, Tu La Chủ và Kỷ Hoàng chợt kình cự với nhau, làm cho mọi người ở đây mặt đầy mộng bức. Trước đó còn tương thân tương ái lắm cơ mà, bây giờ làm sao lại có mùi thuốc súng khen khét quanh đây?
Không một ai hiểu được vì sao hai người lại bỗng trở nên như vậy.
"Kỷ Hoàng, tỷ thí đã kết thúc, nếu như Kỷ Hoàng có chuyện, có thể rời đi được rồi." Cung lão đi lên phía trước, nói với Kỷ Tu Nhiễm.
Nghe tiếng, sau một lát yên lặng, Kỷ Tu Nhiễm mới lên tiếng: "Cũng được."
Sau khi cáo từ cùng với viện trưởng Xích Diễm, Kỷ Tu Nhiễm nhìn về phía Tu La Chủ: "Tu La Chủ, xin mời."
Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Kỷ Tu Nhiễm và Tu La Chủ hai người, một chữ cũng không nói, nhưng lại cùng nhau sóng vai rời đi.
Trên lôi đài, Diệp Oản Oản không còn gì để nói, hai người kia, sao cứ thấy có gì đó sai sai.
Chỉ bất quá, khiến cho trong lòng Diệp Oản Oản hơi nghi hoặc một chút chính là, Tu La Chủ... nhận ra mình?
Nếu như, Tu La Chủ cũng không phải là Tư Dạ Hàn, làm sao có thể nhận ra kiểu trang điểm da mặt “ma chê quỷ hờn” này của mình?
Giờ phút này, Diệp Oản Oản cũng không suy nghĩ sâu xa làm gì, cũng đã gần như có thể xác định chắc chắn, Tu La Chủ chính là Tư Dạ Hàn. Suy nghĩ thêm nữa, cũng không có ý nghĩa gì lắm.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133381/chuong-1698.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.