Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Nhưng mà rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mới có thể khiến cho ông ngoại coi thường Nhiếp gia chủ mẫu và Nhiếp gia chủ như thế? Một điểm này, Diệp Oản Oản không biết được.
Còn nữa, mơ hồ nhớ đến, cuối cùng, có mấy người đàn ông trung niên, cực kỳ cung kích và tôn trọng ông ngoại, gọi ông ngoại là Hội trưởng…
Hội trưởng... Hội trưởng gì nhỉ…???
"Học viên Diệp!"
Trong lúc Diệp Oản Oản còn đang suy nghĩ miên man, viện trưởng Xích Diễm ngồi trên ghế làm việc, gọi nàng.
Lúc này, Diệp Oản Oản thu liễm lại tâm trạng, nhìn về phía viện trưởng Xích Diễm: "Viện trưởng đại nhân, thủ đoạn thôi miên của ngài, thật là vô cùng lợi hại!"
Nếu như, viện trưởng có thể nguyện ý trợ giúp mình, vậy thì trí nhớ của nàng... nhất định có thể hoàn toàn khôi phục!
"Học viên Diệp, đúng như trước đó cô có nói, trí nhớ của cô, đích xác là bị mất rất nhiều..." Giờ phút này, viện trưởng Xích Diễm có thâm ý khác nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản: "Nói đúng ra, đây cũng không phải là bị mất đi ký ức, mà hình như là ký ức bị thay thế. Chuyện này, bản thân cô có biết không?"
Nghe vậy, Diệp Oản Oản gật đầu liên tục: "Viện trưởng đại nhân, chuyện này tôi đã biết rõ... Cho nên, tôi muốn nhờ viện trưởng giúp tôi khôi phục lại đoạn ký ức thuộc về chính mình!"
Viện trưởng Xích Diễm uống một hớp trà trong ly, trầm tư chốc lát, lúc này mới ngẩng đầu lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133375/chuong-1701.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.