Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Diệp Oản Oản ngồi ở trên ghế, trước người là một cái bàn làm việc, trên bàn để mấy cây bút và văn kiện.
Nhìn thấy lính đánh thuê đẳng cấp cao như cấp A và S không ngừng đi qua trước mặt, Diệp Oản Oản trợn tròn cặp mắt. Chẳng lẽ gian hàng của mình còn không đủ sức hút sao?
Những vị lính đánh thuê đẳng cấp cao này, sau khi kiếm được đầy đủ điểm cống hiến xong, từ trong học viện, có thể dùng điểm cống hiến đổi lấy một số tiền rất lớn. Mà Diệp Oản Oản cho rằng, chỉ mình ra giá tiền cao hơn học viện Xích Diễm, vậy thì hẳn không thành vấn đề.
Nhưng mà... vẫn ế mốc ế meo.
Lý Tân bên kia cũng đã sớm phát ra tin tức. Nhưng mấy tên lính đánh thuê cấp D nói chung cũng chẳng có sức ảnh hưởng gì mấy. Dù có nói ra, cũng chưa chắc đã có người nào chịu tin tưởng.
Trong lúc Diệp Oản Oản lắc đầu thở dài, một vị lính đánh thuê cấp A trẻ tuổi, đi tới bên cạnh bàn làm việc của Diệp Oản Oản, quan sát hồi lâu, chợt cau mày hỏi: "Gian hàng này của cô là làm gì?"
Nhìn thấy có người quan tâm, tinh thần Diệp Oản Oản nhất thời tỉnh táo hẳn lên, quan sát vị lính đánh thuê trắng trẻo thanh tú trước mặt mình.
"Tôi muốn tuyên bố nhiệm vụ..." Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm lính đánh thuê trẻ tuổi, ánh mắt khẽ nheo lại.
"Cô tuyên bố nhiệm vụ?" Lính đánh thuê cấp A có chút hờ hững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133353/chuong-1712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.