Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
"Cái gì? Ngươi không muốn chết?" Bắc Đẩu bay lên tung một cước, đá vào trên mông gã ta: "Ngươi nói không muốn chết là không chết hả? Ta không có sĩ diện sao?"
Diệp Oản Oản nhìn về phía hắn ta: "Không muốn chết cũng dễ thôi, ta thấy hình tượng của ngươi, làm nhân vật nam chính của bộ phim này thực sự vô cùng hợp. Ngươi thấy thế nào?"
"Tôi có thể, tôi đây rất giàu kinh nghiệm nha! Lão đại, xin ngài cứ phân phó!" Gã du côn đồ đen gật đầu liên tục.
Có thể quay loại phim đồi trụy này, còn không lo bị đánh chết, nhân vật nữ chính lại còn là Diêu Giai Văn. Mặc dù cũng không được đẹp gì cho cam, nhưng ít nhất cũng không khó nhìn... Tính kiểu nào, mình cũng có lời…
"Vậy…đến lúc đó, có thể che mờ mặt của tôi được hay không?" Gã du côn suy nghĩ một chút, hỏi.
"Ngươi nói sao? Ta nghe không rõ!" Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm gã ta, khẽ mỉm cười.
"Ồ, tôi cảm thấy... Không cần đâu! Tôi nguyện ý hiến thân vì nghệ thuật!" Gã du côn nói đầy lẫm liệt.
"Đạo diễn, còn không bắt đầu làm việc?" Diệp Oản Oản nhìn về phía đạo diễn.
"Diệp Bạch, ngươi đây là đang muốn chết! Ngươi cho rằng ngươi còn có mạng hay sao? Mang về một hai gã tiểu bạch kiểm biết chút thân thủ, ngươi liền dám đối nghịch với ta, với Hoàng Thiên Giải Trí!! Ngươi sẽ chết rất thê thảm! Chết! Rất! Thảm! Bao gồm cả người nhà của ngươi, đừng mơ có ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133287/chuong-1746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.