Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Ở trong một hội sở xa hoa nào đó…
Lương Mỹ Huyên và Hoàng Minh Khôn thậm chí còn không thèm quay về nhà, đã lập tức chạy thẳng đi tìm Liêu Hải Thành rồi.
Hai người bị hành hạ chừng mấy ngày, giờ phút này quần áo rách rưới hôi hám như dân tỵ nạn, sắc mặt còn trắng bệch một mảnh, mới vừa tới cửa đã bị hai gã hộ vệ áo đen cản lại.
"Người nào!"
"Tôi! Tôi là Lương Mỹ Huyên! Chúng tôi có chuyện vô cùng quan trọng muốn tìm Liêu tiên sinh!" Lương Mỹ Huyên vội vàng lên tiếng.
"Lương Mỹ Huyên? Các người làm sao lại trở thành như vậy?" Gã canh cổng nhận ra hai người, lộ ra vẻ mặt khinh bỉ.
"Chúng tôi bị người ta bắt cóc! Thật vất vả mới trốn thoát được!"
"Bắt cóc?"
—— "Bên ngoài là ai?"
Lúc này, trong phòng truyền tới âm thanh trầm thấp của một người đàn ông.
"Liêu tiên sinh, là Lương tiểu thư và Hoàng tiên sinh!"
"Để cho bọn họ đi vào!"
"Vâng!"
Gã canh cổng nghe được lệnh của Liêu Hải Thành, mới để cho Lương Mỹ Huyên và Hoàng Minh Khôn vào bên trong.
Trên chiếc ghế sa lon màu đen, một gã đàn ông bộ dáng khoảng 50 – 60 tuổi, trong miệng ngậm một điếu xì gà, đang nhàn nhã ngồi ở nơi đó.
"Có chuyện gì xảy ra?" Liêu Hải Thành liếc mắt nhìn hai người.
Lương Mỹ Huyên lập tức thêm mắm dặm muối, đem tất cả mọi chuyện đã xảy ra kể lại một lần.
Trợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133253/chuong-1763.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.