Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
* trang bức: kiểu như thể hiện.
Cung Húc xù lông, "Nhưng mà đó là tiệc sinh nhật của Thiệu Hành! Tiểu tử kia chẳng qua chỉ là một tên hậu bối, một người mới vừa xuất đạo chưa được mấy ngày, lại bắt tôi đi dự tiệc sinh nhật của hắn, ca hát trợ hứng, ai cho hắn mặt mũi?!
Nếu như tôi hát cho hắn ta, sau này còn ngóc đầu lên nổi trong giới giải trí hay sao? Mặt mũi tôi ném đi thì không sao, nhưng còn mặt mũi của Diệp ca ca thì sao?"
Ban đầu khi Thiệu Hành cưỡng ép cướp đoạt đi tài nguyên của Chư Thần Thời Đại, cọ nhiệt độ của bọn họ, bọn họ cũng không tức giận như thế. Hành động bây giờ của Thiệu Hành bất quá chỉ là vì muốn làm nhục Chư Thần Thời Đại bọn họ mà thôi!
Một bên, Phí Dương thở dài. Điều Cung Húc nói, bọn họ đương nhiên cũng biết, nhưng lại không thể làm gì.
Nếu như là người khác, với thân phận địa vị của bọn họ trong giới giải trí, có cự tuyệt cũng ảnh hưởng không lớn. Nhưng lần này, bối cảnh của đối phương thật sự là không trêu chọc nổi...
Ban đầu Diệp Y Y chính là cố ý dùng Thiệu Hành để áp chế bọn họ.
Phí Dương đi tới, vỗ vỗ bả vai của Cung Húc, "Cung Húc, tính toán một chút, không chấp nhặt với bọn chúng! Chỉ là hát một bài mà thôi, cậu cứ coi như hát cho chó nghe là được rồi!"
Cung Húc: "Tôi không hát! Muốn hát thì anh đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133240/chuong-1769.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.