Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Nữ trợ lý thấy Lạc Thần nói không ra lời, càng thêm đắc ý, âm dương quái khí “sủa” tiếp, "Người đại diện Diệp hôm nay quẫy đuôi chạy đến nơi này, còn không phải là đến để nịnh hót Thiệu Hành hay sao? Còn giả bộ thanh cao làm gì chứ!
Chậc chậc, trước đó không phải bày ra tư thế toàn bộ giới giải trí là thiên hạ của mình hay sao? Làm sao hiện tại lại bần như vậy hả?"
Nữ trợ lý cố ý dùng một thanh âm mà mọi người chung quanh đều có thể nghe được mà lên tiếng, "Cái này gọi là gì có biết không? Cái này gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên! Có một số người đó nha, cũng không biết cân nhắc được vị trí của mình ở đâu!
Ôm lấy một cây gỗ mục mà thôi, còn cho là mình ôm lấy được một cái bắp đùi vàng cơ đấy! Thật là mắc cười chết mất!"
Thiệu Hành bưng ly rượu đứng ở một bên, thần sắc hờ hững, nhìn một màn náo nhiệt này.
Đối với hắn mà nói, bất quá mấy người kia chỉ là những con chó còn có chút giá trị lợi dụng mà thôi.
Hắn hít ké độ “hot” của bọn họ, cũng là vinh hạnh cho đám chó này.
"Phùng Huỳnh! Ngươi nói cái chó má gì đó! Ngươi con mịa nó mới là kẻ ôm một cây gỗ mục! Giới giải trí chính là thiên hạ của Diệp ca ta đấy, thì thế nào!"
Vừa nhắc đến chuyện có liên quan tới Diệp Oản Oản, Cung Húc lại càng thêm dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133215/chuong-1783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.