Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Diệp Oản Oản dứt tiếng, toàn trường cười vang một trận. Đây quả thật là là đang sỉ nhục một cách trần trụi.
Gã phóng viên nọ nói vòng vo, hỏi rất nhiều câu hỏi, cũng không rung động và có sức đả kích bằng vài ba câu nói của Diệp Oản Oản... Chỉ vẻn vẹn vài câu nói, Diệp Oản Oản đã nói cho mọi người biết, vị phóng viên này rốt cục ngây ngô đến mức nào.
"Còn nữa…" Diệp Oản Oản nhìn về phía Diệp Hồng Duy: "Lời Diệp lão ngài vừa nói, năm đó Diệp Thiệu Đình bởi vì tham ô công quỹ, tạo thành ảnh hưởng xấu đối với công ty, nên mới bị đuổi ra khỏi Diệp gia.
Đã như vậy, hẳn ý tưởng của Diệp lão gia tử là, nếu đã là người vô dụng thì nên bị vứt bỏ, bao gồm cả con trai của mình...
Mà hôm nay, tôi cho là, Hoàng Thiên Giải Trí của Diệp gia đối với Công ty Tinh Thần chúng tôi không có chút giá trị sử dụng nào, thậm chí còn là một gánh nặng. Tôi đây coi như là lão bản của Công ty Tinh Thần, theo lý cũng nên vứt bỏ Hoàng Thiên Giải Trí.
Nhưng mà Diệp lão gia tử ngài... Tại sao lại phản ứng mạnh như vậy, thậm chí còn tiến hành công kích cá nhân đối với tôi! Chẳng lẽ nói, Diệp lão gia tử năm đó chỉ dựa vào công kích cá nhân người khác mà làm cho Hoàng Thiên Giải Trí trở lên lớn mạnh hay sao?"
"Hay! Nói rất hay!" Lúc này, Cung Húc đứng dậy, hướng về Diệp Oản Oản,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133174/chuong-1802.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.