Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Ở trong việc để cho Diệp Oản Oản uống rượu này, mọi người có thể nói là thể hiện ra một khát khao muốn sống mãnh liệt.
"Diệp ca ca, mau…buông xuống, buông xuống đi! Thứ này quá nguy hiểm!" Cung Húc nhanh tay lẹ mắt, đem ly rượu trong tay Diệp Oản Oản đoạt lấy.
Lạc Thần cùng lúc đó cũng đem chai rượu bên cạnh Diệp Oản Oản để ra xa một chút.
Hàn Thiên Vũ cũng đã sớm chuẩn bị sẵn nước ô mai, Giang Yên Nhiên vội vàng đứng dậy rót cho Diệp Oản Oản một ly, "Oản Oản, cậu uống nước ô mai này đi! Nước mới pha, uống rất ngon!"
Diệp Mộ Phàm gật đầu liên tục: "Không sai, không sai! Em gái à, một cô gái như em, uống rượu làm gì, ca ca không cho phép! Em và Yên Nhiên cùng uống nước trái cây là được rồi, ngoan nào, ngoan nào!"
Bắc Đẩu: "Đúng đúng đúng! Bọn họ nói không sai!"
Diệp Oản Oản nhìn trân trân ly nước ô mai màu hồng nhạt trong tay, tâm tình nhất thời một lời khó nói hết…
Cuối cùng, ở dưới sự theo dõi của cả bàn, Diệp Oản Oản chỉ có thể dùng nước ô mai thay rượu, nâng cốc chúc mừng mọi người.
Lúc này, Bắc Đẩu mới rốt cục yên tâm, vui sướng kéo mọi người đứng lên: "Tới tôi, mọi người cạn ly! Không say không về!"
Diệp Oản Oản: "..." Say cái rắm!
Một bữa cơm tối, Diệp Oản Oản bị buộc uống đầy một bụng đủ loại nước trái cây.
Nàng cũng không phải là người nghiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133161/chuong-1809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.