Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Giờ phút này, Bắc Đẩu ổn định lại cơ thể, hướng về phía Tam trưởng lão trên ghế tài xế giơ ngón tay cái lên: "Ồ, Tam trưởng lão quả là một tay lái lụa!"
Vừa dứt lời, từ trên hàng xe nhỏ chắn ngang phía trước, có mười mấy gã đàn ông đi xuống, trực tiếp đi thẳng đến, vây chiếc xe con của bọn họ lại.
"Con bà nó! Đây là có ý gì? Tài xế nơi này đều hung hãn như vậy sao, một lời không hợp liền muốn đánh lộn?" Bắc Đẩu mặt đầy mộng bức nhìn về hơn chục người phía trước: "Chuyện này... Tư gia lái xe còn mang theo côn đồ sao? Tài xế nơi này cũng quá hung tàn rồi đi?"
Nghe câu này, Thất Tinh lườm Bắc Đẩu một cái: "Đám này hiển nhiên là tới gây chuyện."
"Gây chuyện?" Bắc Đẩu khẽ giật mình một cái, sắc mặt chợt biến: "Cho tới bây giờ cũng chỉ có chúng ta đi gây chuyện, còn chưa bao giờ gặp được người nào dám đi gây chuyện với chúng ta! Hôm nay tôi không đánh cho bọn chúng phọt c*t ra, tôi không gọi là Bắc Đẩu!"
Dứt lời, Bắc Đẩu làm bộ như muốn mở cửa lao xuống xe, chỉ bất quá lại bị Diệp Oản Oản ngăn lại.
Trong những gã đàn ông này, có hai tên Diệp Oản Oản nhìn có chút quen mắt. Nếu như nàng không nhìn lầm, những người này, đều là Ám Vệ Tư gia.
"Ầm!"
Một giây kế tiếp, cửa xe bị gã đàn ông trung niên cầm đầu mở ra.
"Đi ra!"
Gã ta liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133112/chuong-1833.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.