Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Tu La Chủ nghe vậy, hướng về Thẩm Thiên Trần nhìn một cái, trong ánh mắt lạnh lùng băng giá kia như có một lưỡi dao làm bằng băng vĩnh cửu bắn ra, khiến cho sống lưng của Thẩm Thiên Trần không khỏi run lên.
Trời má, tại sao ánh mắt Tu La Chủ nhìn hắn lại có thể đáng sợ đến như vậy?
Là một tiểu thần tài, ai nhìn thấy hắn mà không tươi cười ha hả?
Thẩm Thiên Trần nuốt nước miếng, "Nếu không, anh tùy ý ra giá cũng được..."
Tu La Chủ đem chiếc nhẫn đưa cho Khương Viêm ở bên cạnh bảo quản, ngay sau đó trực tiếp xoay người rời đi, trước khi đi còn quăng lại hai chữ trầm đục u ám: "Không! Bán!"
Thẩm Thiên Trần: "..."
Thẩm Tam tiểu thư: "..."
Diệp Oản Oản: "..."
300 triệu! Là 300 triệu đó!
Diệp Oản Oản đột nhiên bắt đầu hoài nghi sâu sắc, có khi nào giữa anh ta và Kỷ Tu Nhiễm... mới thật sự là tình yêu…thích đực…
À nhầm! Đích thực!!
Mắt thấy Tu La Chủ rời đi... Mắt thấy Tu La Chủ mang theo 10 ngàn điểm cống hiến vinh dự của nàng rời đi... Diệp Oản Oản tức đến mức nổ tung!
Uổng công nàng còn lo lắng cho chiếc khuy măng sét của anh ta rơi vào tay người phụ nữ khác…
Diệp Oản Oản trân trân nhìn bóng lưng của gã đàn ông đang mang theo điểm cống hiến của mình rời xa, khẽ nghiêng đầu nhìn sang Thẩm Tam tiểu thư chào hàng, "Tam tiểu thư, khuy măng sét này cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3132975/chuong-1902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.